Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Sự Trừng Phạt Phải Là”

Từ Future Of Mankind
Created page with "Category:Spirit Teaching * Translator: Atlant Bieri In general, human beings, which are criminal or which have committed a minor or a major crime, are put in a jail, pris..."
 
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 1: Dòng 1:
[[Category:Spirit Teaching]]
[[Category:Spirit Teaching]]
* Translator: Atlant Bieri
* Dịch giả: Atlant Bieri


In general, human beings, which are criminal or which have committed a minor or a major crime, are put in a jail, prison, or detention camp and thus are excluded from society. The same applies for single or organised terrorists if the jurisdiction seizes them. But there are also the powerful of the states, the presidents of states and dictators, which are not less degenerated, but which are killers legitimated by the state, criminals, humanity killers, terrorists and destroyers. And they are the ones, who escape unmolested from every punishment, because they are protected by dubious laws and by the stupid-idiotic people. Like this, they are able to impose capital punishment on other criminal offenders in a high-handed godlike manner and legally let human beings being killed, as well as to unscrupulously and irresponsibly start wars and attack other countries without being held responsible for it. Hence, they are in fact bad persons, which have to be rid of their freedom and be excluded from society for punishment. If this doesn't happen, they will go on acting asocial, violent, and murderous and they abuse their degenerations and their power towards the honest and the weaker. Simple criminals and delinquents have the possibility to change for the better by means of appropriate punitive measures and become worthy members of society; but in general, this is not possible with notorious violent criminals, which also include all notorious terrorists. They often are the powerful of the states, presidents of the state, commanders in chief and dictators etc. and they spread infinite suffering and misery.
Nói chung, những con người phạm tội, dù là tội nhỏ hay tội lớn, đều bị giam giữ trong nhà tù, trại giam hoặc trại cải tạo và do đó bị loại khỏi xã hội. Điều này cũng áp dụng cho các phần tử khủng bố đơn lẻ hoặc có tổ chức nếu pháp luật bắt giữ được họ. Nhưng cũng có những kẻ quyền lực của các quốc gia, các tổng thống và các nhà độc tài, những người không kém phần suy đồi, nhưng lại là những kẻ giết người được nhà nước hợp pháp hóa, tội phạm, kẻ giết nhân loại, khủng bố và kẻ hủy diệt. Và chính họ là những người thoát khỏi mọi hình phạt mà không bị trừng phạt, vì họ được bảo vệ bởi những luật lệ mập mờ và bởi đám đông ngu ngốc. Như vậy, họ có thể áp đặt án tử hình lên các tội phạm khác một cách độc đoán như thần thánh và hợp pháp cho phép giết người, cũng như vô lương tâm và vô trách nhiệm khơi mào chiến tranh và tấn công các quốc gia khác mà không bị truy cứu trách nhiệm. Do đó, thực chất họ là những người xấu, cần bị tước đoạt tự do và loại khỏi xã hội để trừng phạt. Nếu điều đó không xảy ra, họ sẽ tiếp tục hành động phi xã hội, bạo lực và sát nhân, và họ lạm dụng sự suy đồi và quyền lực của mình đối với những người lương thiện và yếu thế hơn. Những tội phạm và người phạm tội thông thường có thể thay đổi theo hướng tốt hơn thông qua các biện pháp trừng phạt thích hợp và trở thành thành viên xứng đáng của xã hội; nhưng nói chung, điều này không thể xảy ra với những tội phạm bạo lực khét tiếng, trong đó bao gồm cả những kẻ khủng bố khét tiếng. Họ thường là những người quyền lực của các quốc gia, tổng thống, tổng tư lệnh, các nhà độc tài, v.v. và họ gieo rắc nỗi đau khổ và bất hạnh vô tận.


When talking of violent criminals, one shouldn't only think of simple criminals and murderers but especially of the powerful of the world, because it is them, who bring the biggest evils over human beings and let them to be slaughtered by the thousands and millions through capital punishment, wars, massacres, and secret service operations etc. And it is the top of the mockery that these terrorists and humanity delinquents are cheered and raised to the standing of heroism by the idiots within the people. Like this, many a criminal military leader and murderous president of the state or dictator is celebrated as great fighter, conqueror and hero, although he is only a coward and loudmouth and totally fails, if he has to execute his order by himself. And such dread cans, shirkers, frightables, miserables, softies, and whiners are quickly wetting their pants, if their own skin is threatened. Their loudmouthism only exists as long as they hold and mercilessly exercise power. But, they use this power to harass and kill their fellow human beings. Like this, they let others, who have done less severe crimes, murders, and criminal offences, being executed, while they themselves are protected through the cheering madness of the people. And often, it is them, who are appropriating massive sums of money without ever being prosecuted or punished. And very often they use their finagled money to lead unlawful and betraying election campaigns and to take the helm of a government. But, (handkehrum) a human being, which steals some money or food out of mere need and despair in order to feed oneself and the family, is publicly taken into custody in handcuffs and reviled while the real criminals are lavishly praised.
Khi nói về tội phạm bạo lực, không nên chỉ nghĩ đến những tội phạm và kẻ giết người thông thường mà đặc biệt là những kẻ quyền lực trên thế giới, vì chính họ là những người mang lại tai họa lớn nhất cho nhân loại và để cho hàng nghìn, hàng triệu người bị giết qua án tử hình, chiến tranh, thảm sát, các hoạt động bí mật, v.v. Và thật trớ trêu khi những kẻ khủng bố và tội phạm chống lại nhân loại này lại được tung hô và tôn vinh như anh hùng bởi những kẻ ngu ngốc trong dân chúng. Như vậy, nhiều kẻ cầm đầu quân sự tội phạm và tổng thống hoặc nhà độc tài sát nhân được ca tụng như những chiến binh vĩ đại, kẻ chinh phục và anh hùng, mặc dù thực chất họ chỉ là những kẻ hèn nhát và khoác lác, hoàn toàn bất lực nếu phải tự mình thực hiện mệnh lệnh. Và những kẻ hèn nhát, lười biếng, yếu đuối và than vãn như vậy sẽ nhanh chóng run sợ khi chính bản thân họ bị đe dọa. Sự khoác lác của họ chỉ tồn tại chừng nào họ còn nắm giữ và thi hành quyền lực một cách tàn nhẫn. Nhưng, họ sử dụng quyền lực này để quấy rối và giết hại đồng loại. Như vậy, họ để cho những người khác, những người phạm tội ít nghiêm trọng hơn, bị xử tử, trong khi bản thân họ được bảo vệ bởi sự cuồng nhiệt của đám đông. Và thường thì chính họ là những người chiếm đoạt những khoản tiền khổng lồ mà không bao giờ bị truy tố hay trừng phạt. Và rất thường xuyên, họ dùng số tiền gian lận đó để tiến hành các chiến dịch tranh cử bất hợp pháp, lừa đảo và nắm quyền điều hành chính phủ. Nhưng, ngược lại, một người ăn cắp một ít tiền hoặc thức ăn chỉ vì nhu cầu và tuyệt vọng để nuôi sống bản thân và gia đình lại bị bắt giữ công khai với còng số 8 và bị bêu rếu, trong khi những kẻ tội phạm thực sự lại được ca ngợi hết lời.


You can look at it however you want, but, the truth is that every human being, which approves such things and machinations, is a criminal, thus everybody, who gives one's blessing to it, had to be punished. Without question, one cannot speak of a potential crime, because an approval is an actual crime towards love, freedom, peace, and harmony of human beings. And the truth is, that those who are thrown into prison are not worse in their inner self as everybody else. Indeed they are human beings as everybody else, if they are not notorious and violent humanity criminals. They are human beings, which are just the victims of some blindness or desires, their anger and jealousy, their urge for luxury or the carrying out of their wish, an addiction or a vice etc., all of which at the end is suffered by all human beings, who are not able to control their personality down to the last detail. Like this, one suffers more another suffers less from these things, but everybody is in need of help. Therefore it is the duty of human beings to help each other and to treat everybody in a manner as one is due to. This means, that neither a single person nor the society is allowed to unjustly judge those, who have made a mistake and need to be punished. The punishment must always be humane and appropriate and must never be founded on hatred, revenge, and retaliation. Each human being, no matter what it has committed, is nevertheless a (vollwertig) human being, which is a part of society and well able to change itself. And this possibility also exists if the fallible human being is totally degenerated and has to be excluded from society in a way that a jail, a prison, a detention camp, or a remote measures executive place is the only way to protect society from it. This though means, that it remains a part of society and that it has the possibility of learning, of remaining a human being, and the security for body and life is guaranteed, as well as the possibility to gain true (Menschsein).
Bạn có thể nhìn nhận theo cách nào cũng được, nhưng sự thật là bất kỳ ai chấp thuận những điều và âm mưu như vậy đều là tội phạm, do đó bất kỳ ai chúc phúc cho điều đó đều phải bị trừng phạt. Không có gì phải bàn cãi, không thể nói đây là tội phạm tiềm năng, vì sự chấp thuận đó là một tội ác thực sự đối với tình yêu, tự do, hòa bình và hài hòa của con người. Và sự thật là, những người bị tống vào tù không tệ hơn người khác về bản chất bên trong. Thật ra, họ cũng là con người như bao người khác, nếu họ không phải là tội phạm bạo lực và chống lại nhân loại khét tiếng. Họ là những con người chỉ là nạn nhân của sự mù quáng hay dục vọng nào đó, sự tức giận và ghen tuông, ham muốn xa hoa hoặc thực hiện mong muốn của mình, một sự nghiện ngập hoặc thói xấu nào đó, tất cả những điều này rốt cuộc đều là nỗi khổ của mọi người, những ai không thể kiểm soát bản thân đến tận cùng. Như vậy, người này chịu đựng nhiều, người kia ít hơn, nhưng ai cũng cần được giúp đỡ. Do đó, trách nhiệm của con người là phải giúp đỡ lẫn nhau và đối xử với mọi người một cách xứng đáng. Điều này có nghĩa là không một cá nhân hay xã hội nào được phép phán xét bất công đối với những người đã phạm sai lầm và cần bị trừng phạt. Sự trừng phạt luôn phải nhân đạo và phù hợp, không bao giờ được dựa trên hận thù, trả thù và báo oán. Mỗi con người, bất kể đã phạm tội gì, vẫn là một con người đầy đủ giá trị, là một phần của xã hội và hoàn toàn có khả năng thay đổi bản thân. Và khả năng này vẫn tồn tại ngay cả khi con người sai lầm đó đã hoàn toàn suy đồi và phải bị loại khỏi xã hội bằng cách mà nhà tù, trại giam, trại cải tạo hoặc nơi cách ly là cách duy nhất để bảo vệ xã hội khỏi họ. Tuy nhiên, điều này có nghĩa là họ vẫn là một phần của xã hội và có cơ hội học hỏi, vẫn là con người và được đảm bảo an toàn cho thân thể và mạng sống, cũng như có cơ hội đạt được [[Menschsein]] đích thực.


It is so easy to swear about the criminals, the terrorists, the fanatics of sects, and the violent criminals, the murderers, and irresponsibles as well as the criminal and terroristic powerful of the state, to damn them to hell and to wish death and devil to their neck, to execute them and probably to torture them physically and psychologically. But they too are human beings, which have a right to life, even if they themselves have murdered one or several human beings or even have let thousands and millions being murdered through war and terror. Human beings must never be judged according to the same standard as they themselves applied. Hatred, revenge and retaliation are never a standard for punishment for any crimes no matter how sever and inhumane they may be because hatred, revenge, and retaliation are as bad degenerations as the violent crimes of the fallible persons. Of course violent criminals, criminals, murderers, terrorists, and humanity criminals of all kind mustn't get off scot-free and thus have to be punished. But, the punishment, the sentence, and the execution of the penalty must always be humane and remain humane and must never put in danger or harm the body and life of the fallible persons. With the sentence and penalty too, it has to be acted according to brotherly love and humanity.
Thật dễ dàng để nguyền rủa những kẻ tội phạm, khủng bố, cuồng tín giáo phái, những tội phạm bạo lực, kẻ giết người, kẻ vô trách nhiệm cũng như những kẻ quyền lực tội phạm và khủng bố của nhà nước, nguyền rủa họ xuống địa ngục và mong cái chết, cái ác đến với họ, xử tử họ và thậm chí tra tấn họ cả về thể xác lẫn tinh thần. Nhưng họ cũng là con người, có quyền được sống, ngay cả khi chính họ đã giết một hoặc nhiều người, hoặc thậm chí đã để hàng nghìn, hàng triệu người bị giết qua chiến tranh và khủng bố. Con người không bao giờ được phép phán xét người khác bằng cùng một tiêu chuẩn mà chính họ đã áp dụng. Hận thù, trả thù và báo oán không bao giờ là tiêu chuẩn cho bất kỳ hình phạt nào, dù tội ác đó nghiêm trọng và vô nhân đạo đến đâu, bởi vì hận thù, trả thù và báo oán cũng là những sự suy đồi tồi tệ không kém gì các tội ác bạo lực của người phạm tội. Dĩ nhiên, những tội phạm bạo lực, tội phạm, kẻ giết người, khủng bố và tội phạm chống lại nhân loại dưới mọi hình thức không được phép thoát tội và phải bị trừng phạt. Tuy nhiên, hình phạt, bản án và việc thi hành án phải luôn mang tính nhân đạo và giữ được tính nhân đạo, không bao giờ được gây nguy hiểm hoặc tổn hại đến thân thể và mạng sống của người phạm tội. Ngay cả với bản án và hình phạt, cũng phải hành xử theo tình yêu thương huynh đệ và nhân tính.


A humanitarian execution of the penalty has to be in a way that the fallible persons get a useful instruction in all matters concerning a honest and just as well as reverent and dignified conduct of life and concerning the value of all life, where too, the practice of meditation has to be considered. Also, one condition has to be, to show the way to reach inner peace as well as inner freedom and harmony and the way that fallible persons can free themselves from any feeling of guilt in case it appears. But, the execution of the penalty also necessitates that no hatred and no unkindness is shown for the fallible persons but love and confidence, so they are able to have a good look at these things and are also able to learn from it. If punishments are designed in a way, that the fallible persons are not being excluded from society for a lifetime, but are set free, then it has to be worked towards them turning into a honest, affable, social and content, as well as industrious human being before they are released.
Việc thi hành hình phạt một cách nhân đạo phải đảm bảo rằng người phạm tội được hướng dẫn hữu ích về tất cả các vấn đề liên quan đến lối sống trung thực, công bằng cũng như tôn trọng và xứng đáng, và về giá trị của mọi sự sống, trong đó việc thực hành thiền định cũng phải được xem xét. Ngoài ra, một điều kiện nữa là phải chỉ ra con đường đạt được sự bình an nội tâm cũng như tự do và hài hòa bên trong, và cách để người phạm tội có thể tự giải phóng khỏi mọi cảm giác tội lỗi nếu nó xuất hiện. Tuy nhiên, việc thi hành hình phạt cũng đòi hỏi không được thể hiện sự thù ghét hay lạnh nhạt đối với người phạm tội, mà phải là tình yêu và sự tin tưởng, để họ có thể nhìn nhận rõ vấn đề và học hỏi từ đó. Nếu các hình phạt được thiết kế sao cho người phạm tội không bị loại khỏi xã hội suốt đời mà được trả tự do, thì cần phải hướng tới việc biến họ thành người trung thực, thân thiện, có ích cho xã hội, hài lòng và siêng năng trước khi trả tự do cho họ.


This change must be of a kind that the trust in the changed human being is right again and it is again able to live human values and thus can live in the community of society again.
Sự thay đổi này phải đạt đến mức mà niềm tin vào người đã thay đổi trở lại đúng đắn và họ lại có thể sống theo các giá trị nhân bản, do đó có thể sống trong cộng đồng xã hội một lần nữa.


If one looks at the affable persons today, it is sadly noticed, that especially teenagers get caught in the wheels of law and get punished. They are male and female teenagers, whose lives have actually just begun, but these lives are already ruined due to various circumstances. It may be alcohol, a certain inhibition from work, the tendency towards luxury and pleasure, the use of drugs, bad company, a lack of experience, prostitution, or a socially difficult milieu, by which they are tempted to do wrongs and to get into conflict with the law. But often it is also the fault of the parental upbringing, which often leaves a lot more to be desired than it is good for the teenagers. And all this, both the wrong and insufficient upbringing and the conduct of wrongs, occurs in at a point, when children and teenagers haven't had the time yet to gain experiences, to educate themselves in the right way and to get clarity in their minds, what the meaning of life after all is and what to do with their life. But, one has to ask, how the parents shall pass on the right education and the right guidance for life to the children and teenagers, if they themselves have not a clue of these matters?
Nếu nhìn vào những người trẻ ngày nay, thật đáng buồn khi nhận thấy rằng đặc biệt là thanh thiếu niên bị cuốn vào vòng xoáy của pháp luật và bị trừng phạt. Họ là nam nữ thanh thiếu niên, mà cuộc đời thực sự chỉ vừa mới bắt đầu, nhưng đã bị hủy hoại do nhiều hoàn cảnh khác nhau. Đó có thể là rượu, sự ngại lao động, xu hướng hưởng thụ xa hoa, sử dụng ma túy, bạn bè xấu, thiếu kinh nghiệm, mại dâm hoặc môi trường xã hội khó khăn, khiến họ bị cám dỗ làm điều sai trái và phạm pháp. Nhưng thường đó cũng là lỗi của việc nuôi dạy của cha mẹ, vốn thường còn nhiều điều đáng chê trách hơn là tốt cho thanh thiếu niên. Và tất cả những điều này, cả sự nuôi dạy sai lầm, thiếu sót và hành vi sai trái, đều xảy ra vào thời điểm mà trẻ em và thanh thiếu niên chưa có thời gian để tích lũy kinh nghiệm, tự giáo dục đúng đắn và làm rõ trong tâm trí mình ý nghĩa của cuộc sống là gì và phải làm gì với cuộc đời mình. Nhưng, cần phải hỏi, làm sao cha mẹ có thể truyền đạt sự giáo dục đúng đắn và hướng dẫn đúng đắn cho con cái và thanh thiếu niên, nếu chính họ cũng không hiểu rõ về những vấn đề này?


For each fallible human being, young or already older, the advice shall be given, never to give up hope for being able to improve oneself and to integrate oneself into society with all its duties and responsibilities. But the motivation and the insight as well as the will for it has to be created, because only by doing this, it can be thought, felt and acted positively and everything can be lead into suitable ways. Every human being is able to change itself, to improve, and to make the best out of itself. Every human being has a brain, which normally is the same as the neighbour's and also has the same potential, which only has to be used. Thus it is given that even if the human being is unknowing and consciously confused, there is hope that everything turns to the better and positive progresses are achieved. Thus only the one will fail, who loses courage, the will to progress, to the better, and to the valuable. Thus every human being, the fallible too, is only as poor in all things of existence, in its thoughts and feelings, in its love, and the inner freedom as in its joy and harmony, as well as in its happiness and the inner peace, as it sees everything and as it makes everything within itself.
Đối với mỗi con người sai lầm, dù còn trẻ hay đã lớn tuổi, lời khuyên nên được đưa ra là không bao giờ từ bỏ hy vọng về khả năng cải thiện bản thân và hòa nhập vào xã hội với tất cả các nghĩa vụ và trách nhiệm của mình. Tuy nhiên, động lực, nhận thức cũng như ý chí cho điều đó cần phải được tạo ra, bởi chỉ khi làm như vậy, con người mới có thể suy nghĩ, cảm nhận và hành động một cách tích cực và mọi thứ mới có thể được dẫn dắt vào những con đường phù hợp. Mỗi con người đều có khả năng thay đổi bản thân, hoàn thiện và phát huy tốt nhất khả năng của mình. Mỗi người đều có một bộ não, vốn về cơ bản giống như của người hàng xóm và cũng có tiềm năng tương tự, chỉ cần được sử dụng mà thôi. Do đó, ngay cả khi một người không biết gì và ý thức bị rối loạn, vẫn có hy vọng rằng mọi thứ sẽ trở nên tốt đẹp hơn và đạt được những tiến bộ tích cực. Như vậy, chỉ những ai đánh mất dũng khí, ý chí tiến bộ, hướng đến điều tốt đẹp và giá trị mới là người thất bại. Vì vậy, mỗi con người, kể cả người sai lầm, chỉ nghèo nàn trong mọi khía cạnh tồn tại, trong suy nghĩ và cảm xúc, trong tình yêu, tự do nội tâm cũng như niềm vui, sự hài hòa, hạnh phúc và bình an nội tâm, đúng như cách mà họ nhìn nhận mọi thứ và tạo dựng mọi thứ trong chính bản thân mình.


==Source==
==Nguồn==
* http://www.figu.org/ch/verein/periodika/bulletin/2005/nr-52/punishment
* http://www.figu.org/ch/verein/periodika/bulletin/2005/nr-52/punishment

Phiên bản lúc 03:13, ngày 19 tháng 6 năm 2025

  • Dịch giả: Atlant Bieri

Nói chung, những con người phạm tội, dù là tội nhỏ hay tội lớn, đều bị giam giữ trong nhà tù, trại giam hoặc trại cải tạo và do đó bị loại khỏi xã hội. Điều này cũng áp dụng cho các phần tử khủng bố đơn lẻ hoặc có tổ chức nếu pháp luật bắt giữ được họ. Nhưng cũng có những kẻ quyền lực của các quốc gia, các tổng thống và các nhà độc tài, những người không kém phần suy đồi, nhưng lại là những kẻ giết người được nhà nước hợp pháp hóa, tội phạm, kẻ giết nhân loại, khủng bố và kẻ hủy diệt. Và chính họ là những người thoát khỏi mọi hình phạt mà không bị trừng phạt, vì họ được bảo vệ bởi những luật lệ mập mờ và bởi đám đông ngu ngốc. Như vậy, họ có thể áp đặt án tử hình lên các tội phạm khác một cách độc đoán như thần thánh và hợp pháp cho phép giết người, cũng như vô lương tâm và vô trách nhiệm khơi mào chiến tranh và tấn công các quốc gia khác mà không bị truy cứu trách nhiệm. Do đó, thực chất họ là những người xấu, cần bị tước đoạt tự do và loại khỏi xã hội để trừng phạt. Nếu điều đó không xảy ra, họ sẽ tiếp tục hành động phi xã hội, bạo lực và sát nhân, và họ lạm dụng sự suy đồi và quyền lực của mình đối với những người lương thiện và yếu thế hơn. Những tội phạm và người phạm tội thông thường có thể thay đổi theo hướng tốt hơn thông qua các biện pháp trừng phạt thích hợp và trở thành thành viên xứng đáng của xã hội; nhưng nói chung, điều này không thể xảy ra với những tội phạm bạo lực khét tiếng, trong đó bao gồm cả những kẻ khủng bố khét tiếng. Họ thường là những người quyền lực của các quốc gia, tổng thống, tổng tư lệnh, các nhà độc tài, v.v. và họ gieo rắc nỗi đau khổ và bất hạnh vô tận.

Khi nói về tội phạm bạo lực, không nên chỉ nghĩ đến những tội phạm và kẻ giết người thông thường mà đặc biệt là những kẻ quyền lực trên thế giới, vì chính họ là những người mang lại tai họa lớn nhất cho nhân loại và để cho hàng nghìn, hàng triệu người bị giết qua án tử hình, chiến tranh, thảm sát, các hoạt động bí mật, v.v. Và thật trớ trêu khi những kẻ khủng bố và tội phạm chống lại nhân loại này lại được tung hô và tôn vinh như anh hùng bởi những kẻ ngu ngốc trong dân chúng. Như vậy, nhiều kẻ cầm đầu quân sự tội phạm và tổng thống hoặc nhà độc tài sát nhân được ca tụng như những chiến binh vĩ đại, kẻ chinh phục và anh hùng, mặc dù thực chất họ chỉ là những kẻ hèn nhát và khoác lác, hoàn toàn bất lực nếu phải tự mình thực hiện mệnh lệnh. Và những kẻ hèn nhát, lười biếng, yếu đuối và than vãn như vậy sẽ nhanh chóng run sợ khi chính bản thân họ bị đe dọa. Sự khoác lác của họ chỉ tồn tại chừng nào họ còn nắm giữ và thi hành quyền lực một cách tàn nhẫn. Nhưng, họ sử dụng quyền lực này để quấy rối và giết hại đồng loại. Như vậy, họ để cho những người khác, những người phạm tội ít nghiêm trọng hơn, bị xử tử, trong khi bản thân họ được bảo vệ bởi sự cuồng nhiệt của đám đông. Và thường thì chính họ là những người chiếm đoạt những khoản tiền khổng lồ mà không bao giờ bị truy tố hay trừng phạt. Và rất thường xuyên, họ dùng số tiền gian lận đó để tiến hành các chiến dịch tranh cử bất hợp pháp, lừa đảo và nắm quyền điều hành chính phủ. Nhưng, ngược lại, một người ăn cắp một ít tiền hoặc thức ăn chỉ vì nhu cầu và tuyệt vọng để nuôi sống bản thân và gia đình lại bị bắt giữ công khai với còng số 8 và bị bêu rếu, trong khi những kẻ tội phạm thực sự lại được ca ngợi hết lời.

Bạn có thể nhìn nhận theo cách nào cũng được, nhưng sự thật là bất kỳ ai chấp thuận những điều và âm mưu như vậy đều là tội phạm, do đó bất kỳ ai chúc phúc cho điều đó đều phải bị trừng phạt. Không có gì phải bàn cãi, không thể nói đây là tội phạm tiềm năng, vì sự chấp thuận đó là một tội ác thực sự đối với tình yêu, tự do, hòa bình và hài hòa của con người. Và sự thật là, những người bị tống vào tù không tệ hơn người khác về bản chất bên trong. Thật ra, họ cũng là con người như bao người khác, nếu họ không phải là tội phạm bạo lực và chống lại nhân loại khét tiếng. Họ là những con người chỉ là nạn nhân của sự mù quáng hay dục vọng nào đó, sự tức giận và ghen tuông, ham muốn xa hoa hoặc thực hiện mong muốn của mình, một sự nghiện ngập hoặc thói xấu nào đó, tất cả những điều này rốt cuộc đều là nỗi khổ của mọi người, những ai không thể kiểm soát bản thân đến tận cùng. Như vậy, người này chịu đựng nhiều, người kia ít hơn, nhưng ai cũng cần được giúp đỡ. Do đó, trách nhiệm của con người là phải giúp đỡ lẫn nhau và đối xử với mọi người một cách xứng đáng. Điều này có nghĩa là không một cá nhân hay xã hội nào được phép phán xét bất công đối với những người đã phạm sai lầm và cần bị trừng phạt. Sự trừng phạt luôn phải nhân đạo và phù hợp, không bao giờ được dựa trên hận thù, trả thù và báo oán. Mỗi con người, bất kể đã phạm tội gì, vẫn là một con người đầy đủ giá trị, là một phần của xã hội và hoàn toàn có khả năng thay đổi bản thân. Và khả năng này vẫn tồn tại ngay cả khi con người sai lầm đó đã hoàn toàn suy đồi và phải bị loại khỏi xã hội bằng cách mà nhà tù, trại giam, trại cải tạo hoặc nơi cách ly là cách duy nhất để bảo vệ xã hội khỏi họ. Tuy nhiên, điều này có nghĩa là họ vẫn là một phần của xã hội và có cơ hội học hỏi, vẫn là con người và được đảm bảo an toàn cho thân thể và mạng sống, cũng như có cơ hội đạt được Menschsein đích thực.

Thật dễ dàng để nguyền rủa những kẻ tội phạm, khủng bố, cuồng tín giáo phái, những tội phạm bạo lực, kẻ giết người, kẻ vô trách nhiệm cũng như những kẻ quyền lực tội phạm và khủng bố của nhà nước, nguyền rủa họ xuống địa ngục và mong cái chết, cái ác đến với họ, xử tử họ và thậm chí tra tấn họ cả về thể xác lẫn tinh thần. Nhưng họ cũng là con người, có quyền được sống, ngay cả khi chính họ đã giết một hoặc nhiều người, hoặc thậm chí đã để hàng nghìn, hàng triệu người bị giết qua chiến tranh và khủng bố. Con người không bao giờ được phép phán xét người khác bằng cùng một tiêu chuẩn mà chính họ đã áp dụng. Hận thù, trả thù và báo oán không bao giờ là tiêu chuẩn cho bất kỳ hình phạt nào, dù tội ác đó nghiêm trọng và vô nhân đạo đến đâu, bởi vì hận thù, trả thù và báo oán cũng là những sự suy đồi tồi tệ không kém gì các tội ác bạo lực của người phạm tội. Dĩ nhiên, những tội phạm bạo lực, tội phạm, kẻ giết người, khủng bố và tội phạm chống lại nhân loại dưới mọi hình thức không được phép thoát tội và phải bị trừng phạt. Tuy nhiên, hình phạt, bản án và việc thi hành án phải luôn mang tính nhân đạo và giữ được tính nhân đạo, không bao giờ được gây nguy hiểm hoặc tổn hại đến thân thể và mạng sống của người phạm tội. Ngay cả với bản án và hình phạt, cũng phải hành xử theo tình yêu thương huynh đệ và nhân tính.

Việc thi hành hình phạt một cách nhân đạo phải đảm bảo rằng người phạm tội được hướng dẫn hữu ích về tất cả các vấn đề liên quan đến lối sống trung thực, công bằng cũng như tôn trọng và xứng đáng, và về giá trị của mọi sự sống, trong đó việc thực hành thiền định cũng phải được xem xét. Ngoài ra, một điều kiện nữa là phải chỉ ra con đường đạt được sự bình an nội tâm cũng như tự do và hài hòa bên trong, và cách để người phạm tội có thể tự giải phóng khỏi mọi cảm giác tội lỗi nếu nó xuất hiện. Tuy nhiên, việc thi hành hình phạt cũng đòi hỏi không được thể hiện sự thù ghét hay lạnh nhạt đối với người phạm tội, mà phải là tình yêu và sự tin tưởng, để họ có thể nhìn nhận rõ vấn đề và học hỏi từ đó. Nếu các hình phạt được thiết kế sao cho người phạm tội không bị loại khỏi xã hội suốt đời mà được trả tự do, thì cần phải hướng tới việc biến họ thành người trung thực, thân thiện, có ích cho xã hội, hài lòng và siêng năng trước khi trả tự do cho họ.

Sự thay đổi này phải đạt đến mức mà niềm tin vào người đã thay đổi trở lại đúng đắn và họ lại có thể sống theo các giá trị nhân bản, do đó có thể sống trong cộng đồng xã hội một lần nữa.

Nếu nhìn vào những người trẻ ngày nay, thật đáng buồn khi nhận thấy rằng đặc biệt là thanh thiếu niên bị cuốn vào vòng xoáy của pháp luật và bị trừng phạt. Họ là nam nữ thanh thiếu niên, mà cuộc đời thực sự chỉ vừa mới bắt đầu, nhưng đã bị hủy hoại do nhiều hoàn cảnh khác nhau. Đó có thể là rượu, sự ngại lao động, xu hướng hưởng thụ xa hoa, sử dụng ma túy, bạn bè xấu, thiếu kinh nghiệm, mại dâm hoặc môi trường xã hội khó khăn, khiến họ bị cám dỗ làm điều sai trái và phạm pháp. Nhưng thường đó cũng là lỗi của việc nuôi dạy của cha mẹ, vốn thường còn nhiều điều đáng chê trách hơn là tốt cho thanh thiếu niên. Và tất cả những điều này, cả sự nuôi dạy sai lầm, thiếu sót và hành vi sai trái, đều xảy ra vào thời điểm mà trẻ em và thanh thiếu niên chưa có thời gian để tích lũy kinh nghiệm, tự giáo dục đúng đắn và làm rõ trong tâm trí mình ý nghĩa của cuộc sống là gì và phải làm gì với cuộc đời mình. Nhưng, cần phải hỏi, làm sao cha mẹ có thể truyền đạt sự giáo dục đúng đắn và hướng dẫn đúng đắn cho con cái và thanh thiếu niên, nếu chính họ cũng không hiểu rõ về những vấn đề này?

Đối với mỗi con người sai lầm, dù còn trẻ hay đã lớn tuổi, lời khuyên nên được đưa ra là không bao giờ từ bỏ hy vọng về khả năng cải thiện bản thân và hòa nhập vào xã hội với tất cả các nghĩa vụ và trách nhiệm của mình. Tuy nhiên, động lực, nhận thức cũng như ý chí cho điều đó cần phải được tạo ra, bởi chỉ khi làm như vậy, con người mới có thể suy nghĩ, cảm nhận và hành động một cách tích cực và mọi thứ mới có thể được dẫn dắt vào những con đường phù hợp. Mỗi con người đều có khả năng thay đổi bản thân, hoàn thiện và phát huy tốt nhất khả năng của mình. Mỗi người đều có một bộ não, vốn về cơ bản giống như của người hàng xóm và cũng có tiềm năng tương tự, chỉ cần được sử dụng mà thôi. Do đó, ngay cả khi một người không biết gì và ý thức bị rối loạn, vẫn có hy vọng rằng mọi thứ sẽ trở nên tốt đẹp hơn và đạt được những tiến bộ tích cực. Như vậy, chỉ những ai đánh mất dũng khí, ý chí tiến bộ, hướng đến điều tốt đẹp và giá trị mới là người thất bại. Vì vậy, mỗi con người, kể cả người sai lầm, chỉ nghèo nàn trong mọi khía cạnh tồn tại, trong suy nghĩ và cảm xúc, trong tình yêu, tự do nội tâm cũng như niềm vui, sự hài hòa, hạnh phúc và bình an nội tâm, đúng như cách mà họ nhìn nhận mọi thứ và tạo dựng mọi thứ trong chính bản thân mình.

Nguồn